Thứ Hai, 8 tháng 1, 2007

OH;MY DOG!NGÀY ĐIÊN CUỒNG LOẠN..

Damn it…sozziiii mọi người…tại bạn Huy tức mình quá cho bạn Huy xả xì trét 1 chút..mọi ngày bạn H rất “ngon” hiền….không bao giờ chửi tục.. à…mà chửi tực zới lại chửi thề khác nhau phải ko ta?kekeke..

Cám ơn pà con cô bác đã đọc xong cái dòng đầu đề hơi bị lung tung beng của tờ….giờ vào phần thân bài nhé…tại sao tớ lại phải chửi.. ừ…tại sao nhỉ…Các bạn biết là dạo này bạn Huy hơi bị xui không….không chứ gì.. để kể cho nghe…

Tối hum qua..nhí nha nhí nhảnh thế nào mà lại lắp sim cũ vào..xem thử hồi 1-1 có ai chúc mừng năm mới hông..chỗ này phải mở ngoặc xí là bạn Huy đang xài 1 số lạ..mà chính bạn Huy cũng không biết là số mấy lun..nhằm mục đích trốn tránh 1 nhóm xã hội đen đòi nợ;mục đích thứ 2 là về vườn ở ẩn trong 1 thời gian ngắn(vâng;ngắn thôi..chứ bắt tôi ngồi 1 chỗ thì thả đem tùng xẻo tui còn hơn)…không cho dân tình trên giang hồ biết số phone để khỏi lôi kéo(mà ý thứ nhất vẫn là quan trọng hơn á…hehehe)……sau đó..bạn Huy quên chỉnh ngày giờ lại cho cái cellphone…lịch vẫn để năm 06…..và để báo thức vào ngày mai dậy đi thi..thế là đánh 1 giấc tới sáng….Mồ tổ ơi…dthoại có kiu đâu..may mà trong cái rũi cũng có cái xui…lồm cồm bò dậy lúc 7am..,mà chuyến xe tốc hành xuống trường kết thúc lúc 6h30..Làm sao bây giờ..làm sao bây giờ…với tài trì thông minh nhanh nhẹn của bạn Huy thì bạn Huy vẫn hồn nhiên như anh thanh niên đứng trong công viên..Trời muốn tiệt đường ta ta càng phải quyết tâm vượt qua(cái này là mới ứng khẩu)…thế là alêhấp…Ta quyết tâm chạy chiếc vespa đầy nguy hiểm xuống dưới Thủ Đức…chạy thì chạy..bịnh gì cữ..ok;man….mình không bịnh nhưng con vét-xờ-ba của mình lại dở chứng(những lúc như thế này mọi việc đều luôn diễn ra ngoài suy nghĩ của mình;always…nhân đây mời mọi người đọc mấy cái nhí nhố quy luật trái khuấy trong cuộc sống…nhằm mang mục đích giải trí để tiếp tục nghe em kể lể bên dưới….(lại tiếp tục nhảm rùi)…

Chẳng hạn cứ hễ ta vừa ngồi và bàn ăn là y như rằng có chuông điện thoại reo! Bạn có để ý như vậy không? Hoặc một quy luật kỳ lạ khác: Hễ chúng ta vừa bước vào phòng tắm trút bỏ áo quần định tắm cho thoải mái thì y như rằng có ai đó bấm chuông gọi cửa! Kỳ quặc hết sức!

Một tác giả người Úc, ông Richard Glover đã thử nêu ra đây 10 "quy luật” kỳ lạ, nếu chúng ta có gặp thì đừng đổ quạu! Bởi vì chúng là "quy luật” thì ta phải chịu nó thôi.

Quy luật 1: Đối với radio, tivi... cứ hễ bạn định bước ra uống miếng nước thì y như rằng nó vừa phát một tin quan trọng, bạn trở vào là hết! Hoặc bạn đang đi tàu hỏa, lắng nghe tin trên chiếc radio cầm tay, đến đoạn tin quan trọng thì y như rằng tàu chui vào hầm, ồn kinh khủng, bạn không nghe gì được. Tàu ra khỏi hầm thì tin ấy vừa hết! Có tức không?

Quy luật 2: Ghế đệm hễ càng cũ thì thấy nó lại càng êm, càng mềm, ngồi nằm đều cảm thấy rất dễ chịu. Còn hễ thay mới là cứng đờ do vậy cứ tiếc hùi hụi chiếc ghế cũ! Thật oái ăm!

Quy luật 3: Ban ngày, nhắc trẻ con học bài, nó cứ ngủ gà ngủ gật. Thế mà đêm đến, ru mãi nó không ngủ! Dọa đủ thứ, thì nó vờ nhắm mắt, cứ không chịu ngủ trước khi ta buồn ngủ!

Quy luật 4: Một đôi giày mình thích, ưng ý, thì nó cứ hay mất, hoặc biến đi đâu một chiếc. Còn đôi giày xấu, cũ thì cứ nằm mãi ở tủ giày! Có những đôi mình vứt vào góc vì không ưa. Thế rồi một buổi lễ hội nào đó, mình diện đồ vào kéo hộc giày tìm đôi giày đẹp, thì nó mất đâu một chiếc! Trước mắt mình lại thấy đôi giày cũ lù lù ra đó! Quái!

Quy luật 5: Vợ chồng sợ cãi cọ chuyện tiền nong, nên tránh đề cập đến nó. Thế rồi chỉ vì những chuyện nhỏ nhặt như tranh ngồi trên ghế đệm, hoặc tranh phần nằm bên phải hay bên trái của giường nệm, lại đâm ra ầm ĩ! Chuyện bé con lại là chuyện gây ầm ĩ nhất!

Quy luật 6: Những số điện thoại cần gặp, khẩn cấp, khi mình cần lại biến đâu mất! Hoặc khi khẩn cấp thật sự, gọi đến thì... im re!

Quy luật 7: Những món hàng ở chợ, ở siêu thị mình để ý, thích nhưng đến khi cần lại không thấy đâu. Đến khi không cần, lại thấy sờ sờ. Thấy có loại mỳ gói kiểu ý, quảng cáo: "Chỉ cần thêm một ít nước sôi, bạn sẽ có món spaghetti tuyệt vời!” định bụng lần sau cùng người nhà đến mua. Lần sau nữa, đi chơi bỗng thấy đầy trên quầy!

Quy luật 8: Nam giới ít ai đọc các bài dạy nấu ăn đến nơi đến chốn. Vì vậy một người đàn ông độc thân mời khách đến ăn nhậu. Mọi người ngồi vào bàn xong, sắp sửa ăn, bỗng chủ nhân từ dưới bếp kêu to: “Chết cha! Té ra nó bảo hầm nhừ tới sáu tiếng đồng hồ lận"'. Ông chủ độc thân này thường ngày rất sành ăn, mới lạ chứ!

Quy luật 9: Những người soạn thảo các sách dạy nấu ăn thường là những người... "thực bất tri kỳ vị” ăn không biết ngon. Nếu bài dạy của họ nói rằng thực đơn này cho 10 người ăn, thì đúng là chỉ đủ cho 2 vị tu sĩ ăn lưng lửng vào mùa chay!

Quy luật 10: Cửa sổ nhà bạn có những song dọc bằng sắt đường kính độ 1,5 cm. Khoảng cách giữa chúng rộng độ 7 hoặc 8 cm. Thế mà hễ bạn ném một hột ômai ra cửa sổ, thì y như rằng trúng ngay vào một trong những song sắt. Lần sau, ăn kẹo, vò miếng gấy gói kẹo lại thành một cục bé tí, ném ra cửa sổ, nó lại trúng vào một trong các song cửa, văng trở vào nhà! Tức mình không chứ!

Sao??Mọi người muốn biết số phận của em thế nào..hạ hồi phân giải….

Xe hư như thế nào bây giờ..như đã nói em”thông minh vốn sẵn tính trời”..thế lá nhanh nhẹn vọt lên xe bus số 8..mặc dù em biết là gian nguy;cạm bẫy đang chờ em ở phía trước…cái này gọi là “anh hùng đầu đội trời chân đạp….”các bạn ạ..biết hiểm nguy vẫn lao vào.. ôi,mình khâm phục mình quá..cho xin chữ kí cái coi..)..Xe ta bon bon tren chặng đường..với 1 buổi sáng đầu tuần;dù phải đứng chen chúc giửa 1 rừng người như thế này vẫn may mắn chán là chạy xe vespa giữa đường rồi nhìn nó ngủm cù teo bất tử…..Thế nhưng quả thật Trời không phụ người có lòng…đền cầu Bình Triệu.. ố là la..cái gì và ai mà đông đúc thế kia…vui quá là vui…như trẩy hội ấy..thì ra là kẹt xe các bác ạ…xông cảm….em không bao giờ ra khỏi nhà sáng sớm như thế này nên chưa biết kẹt xe là phải bát nháo như thế..Rõ khổ…Đồng hồ chỉ 7h30…ái chà chà;gay go đây….ngồi đây cũng không xong mà xuống thì càng không được…Trong tích tắc 1 ý nghĩ xẹt qua đầu em.. ôi,những bác xe ôm yêu quý…nghĩ là làm..em quyết định dấn thân…..Sau 1 hồi ngã giá xong xuôi quyết định 1 con xe như thế sẽ là 50k(ôi; đành bấm bụng ra mà trả..chứ không đóng tiền ngu lại là 150k lận các bác ạ)….Và em cứ hối bài tài phóng véo véo…..Đến siêu thị Coop trên xalộ Hà Nội.. ô kìa;bóng dáng thiên thần của các chú “suốt ngày thích đứng ngoài đường”-vâng..các chú cảnh sát đấy ạ….mà bác tài nhà em thì lại không có nón bảo hiểm..vâng;xin cám ơn….mời em xuống xe..bác lấy 30k thôi….ố là la..yamaha…..Qủa thật chạy trời không khỏi nắng.. ông trời quả muốn tiệt đường sống của mình mà…..nhưng Thánh Draculla vẩn còn đâu đó…đã sai khiến 1 chuyến xe bus số 8 định mệnh khác trờ tới ngay khi bác tài xe ôm vẫy tay vẫy tay chào nhau đúng 5s…..Nhanh như sóc..tớ nhảy ngay lên xe..;hy vọng vào trễ khoảng 15-20 phút cũng phước đức lắm goài….xe cứ thế mà chạy..nhưng chạy 1 ngõ khác….ô hay;;;sao thề bác….”mày không thấy cảnh sát không cho chạy đường đó à..”..ra thế….xe bus hàng ngày như anh hùng xa lộ…hôm nay….như 1 cô gái dậy thì e ấp;thuớt tha…..lết từng milimét….chạy về hướng Bình Dương…Oh;my dog!!!What’s the hell going on???Thì ra là chạy vòng các bác ạ.. đường thẳng không đi lại đi đường vòng..Vậy bác ơi..bác cho cháu xuống đây xong cán qua cháu 1 cái còn sường hơn….Nói thế chứ ai co gan..(trông thế mà sợ chết phết)Thế là trong lúc bụng em đánh lô tô thí bác xe bus cứ hồn nhiên như cô tiên mà bò lê bò càng trên đoạn đường dài….thật là diễm phúc cho em.. được đi du lịch miển phí các bác ạ..gần 1 vòng quanh Bình Dương….Vâng..thế nhưng kiên trì sẽ thành công..em cố bám càng chiếc xe bus mắc dịch mắc toi đó và đã đền đúng địa điểm cần đền và lẽ ra phải có mặt trước đó 60 phút:bãi xe bus cách trường 200m…..Đồng hồ chỉ 8h55….Lúc này em mới thấy em thật nhanh nhẹn và quả cảm….em quyết định sẽ vào lớp..xem thứ có chấm mút gì được không..Thế là em băng 200m chạy vào dãy F của trường(vâng dãy F)và tới lầu 3….Gĩư 1 gương mặt bình thản hết sức..em bước vào lớp với cái nhìn con nai vàng ngơ ngác đạp trên là vàng khô..Cô giàm thị sao 1 thoáng "ngỡ ngàng..thời gian như lắng đọng"…. ngước nhìn đã phát âm được”Em đi thi à???”..Bụng bảo dạ” ỐI giời ơi;không thi mang cặp bước vào đây làm cái quái gì trời”…Nghĩ thế nhưng miệng vẫn nở nụ cuời cơ học:”Dạ;cô;cho em vào phòng..em đến trễ là vì..lí do 1;lí do 2..thế này thế này..”Lúc này mới thấy quả thật làm văn hay có lợi..nghĩ ra biết bao là thứ mà lí lẽ nào cũng thuyết phục,chinh phục hoàn toàn bà cô 100%..và đóng kịch thì khỏi phải nói...thật ui là thật;thật hơn cả sự thật..kekeke… như là đúng rồi vậy…. cô sau 1 hồi mắt chữ O mồm chữ A ra điều hiểu hiểu và thông cảm đã chịu phát giấy cho mình và còn dặn dò ‘Lần sau đi thi nhớ cố gắng dậy sớm nhé..các bạn vào được sao em không đến được”..”Vâng cho em xin; đã trễ không cho làm bài còn ngồi đó ca bài ca não nề”..Miệng vẫn cười tươi như hoa..héo”Mà em chỉ còn 30 phút nữa thôi đấy…"..Kể ra bà cô cũng tội nghiệp…phải tội mê trai đẹp nên quyết định cho mình thi….Cám ơn cô nhé..hehee

Sau những giờ phút chạy hết tốc lực..may mà môn Anh văn..câu nào không biết thì cứ hên xui….cuối cùng cũng nộp bài chung với các bạn….Bước ra khỏi phòng thi..chưa kịp hoàn hồn…mợ Vân vịt đã lu xu bu chạy tời:”Huy; ông có trả tiền cho tôi không thì bảo”…Lạy mợ;tiền thì vẫn còn đấy…mợ la lối như thế mấy đứa kia biết thì còn làm sao mà mượn được nữa trời….Cuối cùng với sự đàn áp của Vân vịt,,,bạn Huy cũng đã trả cho bạn Vân 500.000;số tiền tích góp từ những lần bạn Huy&bạn Vân đi tung tăng ăn uống và nghe lới bạn Vân mua sắm toàn những thứ linh tinh

1 buồi sáng hoàn hảo như thế đấy;kết thúc với chỉ 1 câu:tiền mất tật mang…Hỏi sao bạn Huy không tời trường..thà chết quách ở nhà sường hơn..

Cuộc đời em…thế đấy các bác ạ…Mới chỉ là 1 điển hình của 1 buổi sáng thôi nhé..chứ những gì xảy ra mà đem ra đây kể không khéo các bác lại điên cũng nên….Nên đôi khi em bị xì-chét hơi bị tưng tửng mong các bác thông cảm…..Oh;my dog(tập 2)..Phài chi mình đẹp mà mình đừng có điên(cái này bản quyền bạn Ken)

Xong…và tiếp theo nhằm phủi bụi bờ lốc…em xin nêu 1 số tự bạch của mình..ai muốn đọc thì nhào zô..nhớ comment:-)

3 món ăn bạn thích nhất
-Phở

-Gỏi cá suốt

-Bò beefsteak


3 bức tranh bạn thích nhất
Không có khiều hội hoạ nên cho qua

3 tác phẩm văn học bạn thích nhất)
-1 nắm mưa trên ngồi nhà Mordian(Vũ Đình Giang&Phan Hồn Nhiên)

-Mộng đời bất tuyệt(Nguyễn Tường Bách)

-Góc đời bé nhỏ(tập thơ Qủang Ngôn Lê Ngữ)

3 ca sĩ bạn thích nhất
-Lam Trường

-Khánh Ly

-Destiny’s child
3 nhạc sĩ bạn thích nhất
-TCS

-Ngô Thụy Miên

-Quốc Bào
3 Albums bạn thích nhất
-Quốc Bào vol3:Bình Yên

-Trần Tiền-Trần Thu Hà:Tự Hoạ

-Khành Ly-Mưa Hồng

3 thể loại nhạc bạn hay nghe
-Nhạc xưa

-Nhạc Trịnh

-rock(of course chưa đủ trình nghe heavy)

3 thú tiêu khiển ưa thích của bạn
- Đọc báo
-Đọc sách
-Nếu có tiền đi coi IDECAF

3 nơi mà bạn muốn đến
- HongKong

-Paris

-Roswell



3 điều mà bạn tự hào về mình
-Sáng tạo

-Zui nhà zui cửa

-Từ tâm(ghê không)

3 điều bạn chưa vừa lòng về mình
-Xài tiền kiểu vung tay quá trán

-Đôi khi nhí nhố không đúng chỗ

-Hay suy nghĩ lung tung linh tinh lang tang…


3 chuyện quan trọng mà bạn sắp làm
-Kiền tiền mua sách

-Kiếm tiền mua quần áo

-Xây dựng 1 mối quan hệ tình cảm mới…kekeke



3 con vật bạn thích
-Chẳng thích con nào..

3 thứ tiếng bạn biết
- Việt
- Anh
-1 ít tiếng Pháp(lâu ngày không xài bị mai một dần..còn nhớ mỗi Je t’aime(I love u)thui…)

Thích nhất&ghét nhét;sự im lặng

Tạm thời thế đã...gọi là phủi bụi blog..come back;my buddy!!!!!!!!!

Không có nhận xét nào: