1 truyện ngắn mà tôi rất thích;không;phải nói là rất rất thik;đọc đi đọc lại rất nhiều lần;mà lần nào cũng còn nguyên cảm giác tươi mới;hồi hộp và thú vị
Không khí trưyện như 1 lớp sương nhẹ;cứ bao phủ quanh tôi.....lãng mạn;rất tinh tế;ngôn ngữ truyện vô cùng hài hước và thông minh;rất sáng tạo.
Ngay từ trang đầu;tác giả đã mở đầu rất thông minh&hóm hỉnh;bằng 1 câu blast của 1 gã online trên mạng tên là Đấu gấu:
"“Nếu tôi có 10 triệu, tôi sẽ mua một ngôi nhà. Tôi có 10 triệu không – không có, tức là tôi vẫn chưa có nhà. Nếu tôi có cánh, tôi sẽ bay được. Tôi có cánh không – không có. Cho nên tôi cũng chẳng có cách gì bay lên. Nếu đổ hết nước của Thái Bình Dương ra cũng sẽ không dập tắt được ngọn lửa tình yêu tôi dành cho em. Có thể đổ hết nước của Thái Bình Dương không – không thể. Tức là tôi không hề yêu em”
Đấu gấu có 1 suy nghĩ tiêu cực là girl trên mạng toàn là khủng long thôi&"Nếu gọi những Khủng long mà chúng tôi gặp là trục X của toạ độ, mức độ sợ hãi gặp phải là trục Y, thì có thể sử dụng phân tích truy hồi tìm ra một phương trình tuyến tính. Sau đó lại lấy vi phân theo X, lấy tích phân bất định theo Y, thì có thể rút ra kết luận “Trên mạng không có em xinh""
thật là buồn cười&hóm hỉnh...
Đấu gấu có 1 ngưới bạn tên là A Thái;tên này là 1 lady-kiiler và rất là đểu;nhưng hắn sống cũng có "tình nghĩa" nên hay "chuyển hộ khẩu"cho ĐG vài cô;giữa 2 người có 1 quy tắc cũng rất hóm hỉnh khi ĐG đi chơi với 1 khủng long nào đấy....như thế này:"Nếu gặp loại khủng long ăn thịt, thì phải nói là “Ký túc xá cháy rồi!”, nếu gặp khủng long ăn cây, chỉ nói “Ký túc xá có trộm”...nói như thế A Thái sẽ chi viện kịp lúc.Thế nên:"kí túc của A Thái có bốn lần báo cháy, sáu lần mất trộm. Tôi may hơn, chỉ bị trộm năm lần"
Với văn phong hóm hỉnh như thế'tôi bắt đầu bước vào câu chuyện;tôi không ngờ;đây là 1 câu chuyện rất sâu sắc;lần nào gấp lại trang cuối cùng;tôi cũng có cảm giác nao nao&bồi hồi lắm lắm..chỉ mong đây chỉ là truyện mà thôi
ĐG quen 1"khủng long"online..;cô ta có nick là"Khinh Vũ Phi Dương"..mà anh ĐG thì lúc nào cũng théc méc không biết Khinh vũ như thế là"tóc bay"hay"váy lượn"đây&nghĩ cô KVPD này'có trục trặc về đầu óc mới viết mail cho mình đây"
tuy thế"tôi vẫn gửi mail cho cô ấy, cô ấy mail trả lời, tôi lại trả lời mail trả lời của cô ấy, cô ấy lại trả lời thư tôi trả lời cô ấy. Thế là, câu nói “Oán oán tương báo, biết bao giờ kết thúc” đã linh nghiệm. Mặc dù nói oan gia nên giải, không nên kết, nhưng oán thù giữa tôi và cô ấy lại ngày một sâu thêm."
"Lại nói về KVPD;sở dĩ ĐG mail lại cho cô ta bởi cô ta có 1 cái blast cũng khá hay “Tôi múa nhè nhẹ, giữa đám người chen lấn. Ánh mắt lạ lùng của anh nhìn tôi, ái ngại cũng được, vui thích cũng chẳng sao, chẳng thể làm bước chân tôi lúng túng. Bởi điều khiến tôi cất điệu múa, không phải là ánh mắt chú ý của anh, mà bởi sự trẻ trung trong tim tôi.”
Cho đến 1 ngày;"oan gia"chạm mặt online;chỉ đơn giản là chat thôi..nhưng nó cũng thật thú vị làm sao..
“Chào Đầu gấu… muộn thế này mà vẫn chưa ngủ à?”
Trời đất ơi… không lẽ nào! Sao lại là Khinh vũ phi dương! Cô bé không biết là tóc bay hay là váy lượn này.
Vội vàng nuốt ngược nước bọt đang chực rơi ra, thở sâu vài lần. A Thái lúc này lại không biết đang nằm duỗi trên chiếc giường nào, để lúc nguy nan thế này chỉ có mình tôi đơn thương độc mã nghênh chiến. Biết thế, lúc tối đã bảo A Thái ăn chay, không được sát sinh. Làm sao bây giờ? Với chút tài hài hước hèn mọn và lối ăn nói hơi mang chất ngốc nghếch, làm sao để hấp dẫn được cô ấy đây?
“Đầu gấu, tôi đang không vui, chẳng ngủ được, anh cũng thế à?”
Trời đất quỉ thần! Tất cả tại A Thái, tự dưng lại bảo tôi lấy nick là Đầu gấu. Còn bảo nào là “mang vào chỗ chết để hồi sinh”, đặt nick như thế ngược lại sẽ có tác dụng hấp dẫn các cô gái ngây thơ. Trước đây tôi có nhiều nick, chẳng hạn “Yêu em ngàn năm”, “Jack tình sâu”, “biệt hiệu của tôi là lãng mạn”, “Cười Dương Quá chẳng si tình”, v.v… chẳng lẽ không đầy cá tính đó sao? Bây giờ lại khiến cô ấy gọi tôi là Đầu gấu, nỡ lòng nào!
“Tôi cũng đang không vui… chúng mình hai dấu âm thành một dấu dương nhé!”
Khó khăn lắm mới rặn ra câu này, toát mồ hôi khắp mình. Thực ra tôi cũng không đến nỗi không vui, chỉ là thuận theo lời của cô ấy. Không nên vừa mới bắt đầu đã tạo cảm giác trái ngược. Nếu lát nữa cô ấy hỏi tôi vì sao cũng không thấy vui, tôi có thể trả lời rằng: “Em không vui, làm sao anh vui được!” Mặc dù nghe có vẻ nịnh bợ, nhưng A Thái vẫn thường nói rằng: “nịnh nọt là điều cơ bản của tình cảm yêu đương”. Con gái là một loại động vật rất kì lạ, họ tin vào những gì nghe thấy hơn vào những gì họ nhìn thấy, cho nên làm mười việc chăm sóc gần gũi an ủi họ chẳng bằng nói một câu êm tai khiến họ xúc động.
“ Được thôi!... nhưng anh còn chưa chào em đấy!”
Chết thật! hồi hộp tới mức quên luôn cả phép lịch sự cơ bản của loài người. Thế mà tôi đã từng được gọi là Sách giáo khoa về phẩm hạnh, Trạng nguyên đạo đức v.v… nhiều danh hiệu trong Khoa. Nếu để các em năm dưới biết điều vừa xảy ra, tất khiến các em mất đi một đối tượng để tương tư!
“ Cô bé có mái tóc dài tung bay, chào em!”
Trong lòng tôi, chỉ mong rằng cô ấy có mái tóc dài tung bay, chứ không phải là váy. Thế rồi rất tự nhiên, cảm thấy cô ấy nhất định để tóc dài. Thượng đế phù hộ cho con, đừng để con đoán nhầm!
“Ối!... Sao anh biết em để tóc dài?”
Bingo! Thế mà tôi lại đoán trúng phóc, tốt quá đi, có thể chứng minh là cô ấy không bị dở hơi rồi. Tình hình này sao mà khoan khoái quá.
“Tôi không những biết em để tóc dài, tôi còn biết em không thường mặc váy….”
Muốn đánh cược, thì phải đặt lớn một chút, nếu lần này để tôi đóan trúng, chắc thiên hạ sắp được thái bình đến nơi rồi. "
và cứ thế;hàng đêm;những đoạn hội thoại hóm hỉnh và thông minh thế luôn bắt đầu vào lúc 3h15....
Và rối họ gặp nhau;offline-nói theo ngôn ngữ mạng
Họ luôn là 2 con người rất đặc biệt và thông minh;sau những phút bỡ ngỡ ban đấu..mà DG nghĩ thế này:"Cho đến trước hôm nay, tôi cứ ngỡ Mĩ nữ chỉ tồn tại trong phim ảnh, hoặc nếu thấy ngòai đường cũng chỉ là vút qua. Nhưng còn cô ấy, thực sự là rất đẹp"
"Tôi không có năng lực văn học cao siêu, nên khi miêu tả một cô gái rất đẹp, chỉ biết dùng những hoa nhường nguyệt thẹn, chim sa cá lặn, quốc sắc thiên hương, nghiêng nước nghiêng thành mà thôi. Chỉ trách tôi học kĩ thuật, luôn hi vọng rằng vẻ đẹp cũng có thể dùng máy để đo và công thức để tính. Nhưng vẻ đẹp vẫn là vẻ đẹp. Vẻ đẹp là cảm tính, chứ không phải lí tính.
Ở Đại học Thành Công, có lưu truyền một câu nói: “Tự cổ hồng nhan đa bạc mệnh, con gái trường này muôn năm tuổi”. Nếu đúng là tuổi thọ của một cô gái tỉ lệ nghịch với nhan sắc, thì Kinh vũ phi dương nhất định rất đoản mệnh.
2 người chơi trò tự nói về bản thân;cô KVPD miêu tả:Tất của em màu sắc rất đậm, tựa như cà phê rang già bằng than, có vị đắng, cháy, không chua. Quần thụng màu nhạt hơn, tựa như hương vị cà phê Mô ca, chua hơn. Áo sợi màu sắc nhạt hơn nữa, tựa như hương vị cà phê Lamshan tinh tế nhẹ nhàng thuần khiết. Còn ba lô của em trong đậm ngòai nhạt, điểm xuyết đồ trang sức, rất giống cà phê Cappuccino, trên bề mặt có sữa tươi, có mùi thơm ngậy, vừa thơm ngọt lại đậm đà mãnh liệt.'
Anh ĐG cũng đâu vừa"Tất của tôi màu đậm nhất, tựa nước biển Thái bình dương, sâu lắng, u uất. Quần bò màu nhạt hơn, lại có vết mài bạc màu, tựa như nước biển bắc cực với những tảng băng trôi, âm lạnh nguy hiểm. Sơ mi có màu nhạt hơn nữa, tựa nước bể bơi trong nhà, trong xanh hiền lành. Còn ba lô của tôi lại trong nhạt ngoài đậm, pha thêm màu lục đậm, giống nước hồ Trình Thanh, trên mặt lác đác những cái quẫy đuôi của cá, lại có thêm bóng liễu rủ xuống ở đôi bờ. Phong cảnh vừa sinh động vừa u tĩnh, trang nghiêm.”
....
và cứ thế;tình yêu nảy nở giữa ĐG&KVPD..nhiều khoảnh khắc rất đẹp giữa 2 người;mà ai đọc xong truyện hẳn sẽ thích thú nhất là khoảnh khắc KVPD bước đi trong làn nước hoa;đẹp tựa như 1 thế giới huyền ảo....
Thế nhưng"ngày vui quá ngắn;cuộc đời chẳng dài"..cái gì đang chờ họ phía trước;2 con người ấy có đến trọn vẹn với nhau không.....và tại sau...cái cảm giác vỡ oà ra trong tôi khi đọc truyện này không bao giờ sút giảm..mời mọi người thưởng thức tác phẩm tại
http://www.coolkuma.com/news/content/view/252/187/
&hẳn mọi ngươi sẽ quý trọng hơn tất cả những gì quanh mình;dù là những khoảnh khắc tầm thường-ta tưởng là tầm thường....trong cuộc sống